Chiều âm u trên đảo buồn hoang vu
Vời trông cố hương xa mịt mù
Chiều tắt nắng nghe lòng mình não nề
Chiều gọi buồn theo gió về !
Biển mênh mông chôn tuổi hồng lưu vong
Đầu xanh đã gây chi tội tình?
Thuyền chênh vênh ôm cuộc đời lữ thứ
Bóng ma hay người giữa đêm đen
Việt Nam yêu ơi đôi mơ trắng xương người
Mẹ ôm hôn con rằng yêu hãy xa người
Bao năm khốn khổ chưa thấy được ngày vui
Quê hương con giờ là biển trời
Mẹ yêu ơi bao giờ lệ con vơi
Đời con biết bao cay đắng rồi
Từ hoang vu trao về lòng phố chết
Cánh hoa thương ngày mẹ buông xuôi ~