Tác giả: Nguyễn Quyết Thắng
Ca sỹ thể hiện: Nguyễn Quyết Thắng
Ta đưa nhau vào tình thiên thu. Cho mê say là trời hư vô. Ta đưa nhau vào trời bão tố. Cho trăng non in dấu ngựa hồng. Đan kín nụ cười, e ấp tình đời, quên hết muộn phiền. Tìm một thời yêu dấu xa xưa. Ôi tim ta giòng.
Tác giả: Nguyễn Quyết Thắng
Mỗi sáng ban mai ngọn cờ phất phới tung bay, công chức sinh viên ngồi bên bàn giấy ơ hờ. Có biết đâu rằng bên ngoài vùng Việt Nam. Chính khách Tây Tàu tay cầm cặp da to. Ở trong đó có biết bao tài liệu, đã viết nói về.
Tác giả: Nguyễn Quyết Thắng & Hoàng Khởi Phong
Mỗi sáng ban mai ngọn cờ phất phới tung bay, công chức sinh viên ngồi bên bàn giấy ơ hờ. Có biết đâu rằng bên ngoài vùng Việt Nam. Chính khách Tây Tàu tay cầm cặp da to. Ở trong đó có biết bao những tài liệu, đã viết nói.
Tác giả: Nguyễn Quyết Thắng
Mai em đi trả về cho từng sáng. Sách vở trong tay, chân vui bước hồn nhiên. Thiên đường ấy có sầu cho tuổi nhỏ. Em mùa đông nên lá đổ triền miên. Mai em đi mang ngày thương ngày nhớ. Mang cả tuổi buồn cho cuộc đời sau.
Tác giả: Nhạc Nguyễn Quyết Thắng, thơ Đào Quốc Bảo
Từ xứ uất kim hương, đi trên vạn nẻo đường. Tóc vàng màu nắng hạ, đâu phải đường quê hương! Đâu phải đường quê hương! Từ xứ uất kim hương, trai gái rộn sân trường, sàigòn đâu còn nữa, gia Long rồi Trưng Vương. Gia.
Tác giả: Nguyễn Quyết Thắng
Ca sỹ thể hiện: Chưa Biết
Trên vùng lá khô, em tôi chờ người về. Trên vùng xót xa, đã qua thời yêu dấu. Trên vùng đất chết, mưa tuôn thời chinh chiến. Trên vùng tro than, tiếng tiêu hồn quê hương. Trên vùng lá khô, yêu nhau thật vội vàng. Trên.
Tác giả: Nguyễn Quyết Thắng
Ôi người em áo màu xanh, tôi chờ mong nắng vàng hanh, hôm nào trời mới vào xuân, khi mưa hắt hiu rơi rụng thơ. Yêu kiều đôi mắt thật trong, mơ màng say đắm hồn tôi. Em cười giam kín hồn tôi, tung tăng chắt chiu trên.
Tác giả: Nguyễn Quyết Thắng & Đoàn Bằng Hữu
Một ngày ít nhất một lần, nhìn em một cái đêm nằm mới yên. Bao nhiêu ngày ..ì bao nhiêu đêm, bấy nhiêu lần đứng bên thềm giăng tơ. Anh chưa bầy tỏ ngọn ngành, em quầy quả bước cho đành sao em. Từ em ngúng ngoẩy bỏ đi. Ta.
Tác giả: Nguyễn Quyết Thắng & Đoàn Văn Khánh
Ngày xưa.. mẹ đặn hoài. Con trai không được khóc, cho dù người lọc lừa, cho dù người chua cay. Tung trời con chấn động. Cứ bình tâm mà đi, cứ thản nhiên mà sống, bước từng bước gan lì. Lời mẹ con vẫn nhớ, nhưng bây.
Tác giả: Nguyễn Quyết Thắng & Đặng Thị Quế Phượng
Có một cái gì đang đợi chờ ta, trong vẻ thinh lặng của buổi chiều tà. Có một cái gì trong bóng sương sa, vô cùng hiu hắt như thể hồn ma. Có một cái gì bao la chất ngất. Dường như không phải là trời hay đất. Có phải hay.