Chiều thu nắng nhẹ vương 
Trên rặng cây bên đường 
Heo may về lành lạnh 
Mây trắng ngừng trên nương 
Khói nhà ai bảng lảng 
Quyện vào mây muôn phương 
Lá vàng bay theo gió 
Tản mát trong màn sương 
Những mảnh đời phiêu bạt 
Dừng chân ở ven đường 
Chạnh lòng người lữ khách 
Băng giá len vào hồn 
Thẫn thờ nhìn lá đổ 
Đôi mắt nhuốm u buồn 
Tiếng còi xa xa vọng 
Tàu về chuyến hoàng hôn 
Khách cúi đầu lệ ứa 
Khóm lá buồn thon von 
Lá lìa cành rơi rụng 
Người lìa xa cội nguồn 
Lạc loài miền viễn xứ 
Bơ vơ giữa chiều vàng 
Hoàng hôn âm thầm xuống . . . 
Quãng vắng buồn mênh mang 
Đôi chim trời mỏi cánh 
Đáp xuống giữa đại ngàn 
Chiều rơi trong thinh lặng 
Lữ khách buồn miên man 
Chim còn về tổ ấm 
Người còn giấc mơ hoang 
Chiều rơi ôi chiều rơi 
Ai ngả nghiêng bên đời 
Mai chim về rừng thẳm 
Tiếng hót còn reo vui ? 
Bước dồn, đôi chân mỏi 
Người ngược xuôi muôn nơi 
Dốc đời thân vàng úa 
Lặng lẽ giọt sầu vơi 
Giữa màn sương vời vợi 
Tìm đâu chút tình người ?