Màn chiều buông xuống nơi đây
Lặng nhìn từng chiếc lá xa cành
Thu đến thu đi vội vã như bất chợt
Chiều thu phương xa man mác buồn xa xăm
Lạc loài gởi gắm nơi phương xa
Nhờ gió cuốn đi mây trời
Gió cuốn mùa thu về nơi có dòng sông hiền
Dòng sông mát xanh êm đềm soi bóng Thu
Lang thang trên bờ bến xa lạ
Nơi mùa thu mơ về chốn cũ
Nhạt nhòa theo khói lam chiều mong manh
Chợt tan biến nơi chiều thu phương xa
Thu phương xa là nỗi nhớ miên mang
Nơi chiều thu một trời vàng lá bay
Rụng rơi trên cánh rừng già hoang vắng
Chiều thu phương xa