Lời 1:
Đường về nhà còn xa khuất sau núi đồi
Trong ánh dương chiều tà nhuốm hồng áng mây
Thì thầm từng chiều thu gió rung lá vàng
Đâu đó nghe chim rừng hát lời cuối ngày.
Nhớ tiếng chim thêm nhớ xóm làng
Nhớ sáo diều chiều hôm ven đường
Tiếng hát ru âu yếm ấm lòng
Ôi... quê nhà những chiều nắng vàng.
Trời chiều dần dần buông đám sương khói mờ
Thôi thúc ai trên đường tiến về xóm xa
Đường về gần nhà xưa thoáng nghe sáo diều
Như thấy ai quê nhà sớm chiều ngóng chờ.
Lời 2:
Đường gập ghềnh miền quê uốn quanh núi đồi
Sương khói lam ban chiều xoá mờ dáng cây
Lào xào vài hàng lau dưới cơn gió chiều
Như thoáng nghe bên đường tiếng rừng đón chào.
Tiếng cuốc kêu da diết nhớ nhà
Nhớ tấm lòng bà con quanh làng
Tiếng thác reo đâu đó cuối đàng
Đây... quê nhà những chiều nắng vàng.
Chiều tà gần hoàng hôn bỗng xao xuyến lòng
Kìa khói rơm quê nhà cuốn vòng khóm cây
Lòng tràn đầy niềm vui với điều ước thầm
Trông thấy em tươi cười xuống thềm đón chào.