Cớ sao em buồn đưa tiễn người yêu phút chia ly.
Đời còn tươi thắm vấn vương chi luống xuân thì.
Bao nhiêu tình yêu anh còn dấu kín,
chia tay rồi đây khung trời tám hướng
một lần xa cách ấy trăm vạn lần thương.
Cớ sao em buồn thương mến nhiều nhưng có bao nhiêu!
Đời trai sương gió, gió sương nắng sớm mưa chiều
Thương nhau thì thương em đừng luyến tiếc,
Anh đi đường anh cho trọn đất nuớc
Rồi ngày mai nắng ấm anh về với em.
Biệt ly! Ai có sướng vui gì!
Sầu nước mắt đong mi,
thương người đi vạn lý.
Bao nhiêu ân tình xưa phong kín,
kỷ niệm màu hoa tím
đừng để chết trong tim.
Trót yêu nhau rồi đêm nhớ ngày thương vẫn chưa nguôi.
Tìm đâu khoé mắt, nét môi hình bóng một người
Dư âm ngày xưa chỉ còn nước mắt
Thu qua rồi Đông lạnh lùng giá buốt
Tình mình sẽ nở lúc Xuân về ngát hương.