Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Chẳng biết anh thời ở chốn đâu. Làm em mỏi ngóng mắt hoen sầu. Thương hoài lãng tử đau hờn giấu. Níu mãi cung đờn nhuốm tủi sâu. Tại lẽ vì yêu mong kiếm bậu. Rồi do bởi nhớ chịu phơ đầu. Bây chừ quạnh bóng tâm buồn nẫu. Suốt.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
( nđt , bl , đv ). Dõi bóng người xa mỏi mệt lòng. Phương này não nuột cứ thầm đong. Ngày trôi thấp thỏm mi nhòe đọng. Buổi vãn đìu hiu lệ ướt ròng. Lặng lẽ đơn hình khuya nản ngóng. Êm đềm lẻ bạn tối buồn mong. Từng canh.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Dõi bóng tương tư lệ nhuốm sầu. Mơ chiều vãn cảnh giọt tình khâu. Nhiều khi ngẩn đợi cay tròng mắt. Lắm bận vờ trông bạc mái đầu. Vẫn ước bên người xây mộng đẹp. Hoài thề cạnh bậu kết duyên sâu. Mong sao nguyệt lão thầm nhìn.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Một khối yêu thương mãi đợi chờ. Đôi vần nghĩa ấm đượm hồn thơ. Thề trao khắc giữ hoài chung thủy. Biết nhói con tim vẫn dại khờ. Dẫu có ra sao cũng nguyện lòng. Mơ ngày hạnh phúc thỏa niềm mong. Cùng xây giấc mộng dù.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Chơi vơi lạc lõng. Vắng bóng người thương. Mộng mơ giây phút chung đường. Ngọt ngào sợi ái tơ vương đượm nồng. Thầm trông chốn nọ. Vò võ từng đêm. Sầu giăng ướt đẫm môi mềm. Bởi lòng đã trót vướng thêm tùi hờn. Khẽ mơn.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Mẹ đã bao mùa trải gió sương. Dìu con giấc điệp những canh trường. Ươm mầm hạnh phúc chưa từng nản. Xõa mộng yên bình chẳng lúc nương. Mãi nguyện vun tình cho đủ ấm. Hoài mong dạy trẻ biết khiêm nhường. Chu toàn cuộc sống.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Thi sĩ mộng mơ
Bình thơ vịnh phú
Chẳng khi nào đủ
Giấc ngủ chập chờn
Khát vọng nhiều hơn
Thả hồn bay bổng
Giữa trời gió lộng
Thích sống yên bình
Dệt giấc hồng xinh
Thâm tình níu giữ.
12/2/2020
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
( tứ liên thanh , thủ nhất tự , thể hình ). Một đoạn tình nồng dẫu đã phai. Muôn thu vẫn vững rạng hình hài. Mà còn thệ nguyện tâm say hãm. Mãi sẽ cầu nguyền mật ngọt khai. Mộng lại bên nhau ghìm lễ nghĩa. Mơ đi cạnh bạn.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
( nđt , ltvv , ntvv , đv ). Nghĩa bạn đâu ngờ nước đổ sông. Mà sao giữ nặng cứ ôm bồng. Cho rằng bậu mãi bền tay chống. Để khiến ta hoài vững dạ trông. Thấy cảnh buồn vương mà nhạt rỗng. Quằn tim khổ níu ngỡ đương lồng. Mơ.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Bỏ mặc mình ta giữa nẻo đời. Đơn hình lẻ bóng tủi sầu khơi. Niềm yêu rớt rụng vờn tâm trí. Nỗi nhớ trào dâng khỏa tiếng lời. Níu giữ hồn côi hờ hững chạm. Ôm ghì não quạnh khẽ khàng rơi. Thì ra nghĩa ái nhiều dâu bể. Bởi gã.