Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
( nđt , ltvt , ntvv , đv ). Ðêm buồn khẽ nhớ vọng người thương. Cách biệt nhiều năm vững nẻo đường. Hạnh phúc từng ươm nào giữ hưởng. Yên bình đã dệt chẳng thèm nương. Vì xưa kỷ niệm lìa đôi hướng. Bởi trước thời gian sãi.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Níu nhẹ môi hôn chút ngại ngần. Mơ chàng lãng tử kết tình nhân. Hoài vun kỷ niệm thời xa cách. Mãi kéo thời gian lúc được gần. Phấn khởi tơ hồng say vẹn nghĩa. Vui mừng nguyệt lão thắp ngời ân. Tròn câu hẹn ước đời an.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Ngày xưa biệt cách quê nhà. Cũng vì những chuyện xót xa trong đời. Chân trần lang bạt nổi trôi. Đau thương kìm nén từng hồi khó phai. Trải qua bao chặng đường dài. Vết hằn năm đó cứ cài buồng tim. Xa nơi đất mẹ kiếm.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Ta mê mải lục tìm trong ký ức. Sợi ân tình hư thực vốn nhòa phai. Mà lâu nay cõi dạ cứ miệt mài. Gom kỷ niệm từng chia hai lối mộng. Người xưa đã xóa tan niềm hy vọng. Xua lời thương cháy bỏng thuở hôm nào. Của một thời.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Cái luật năm này mới đặt ra. Vừa nghe choáng ngợp thế nhưng mà. Bây chừ hiểu được dường vui đã. Bữa nọ say nhèm bỗng sướng ha. Víp chọn ba vòng thuê chuẩn dáng. Thường đeo thắt giữa đến ngay nhà. Không cần sợ cảnh đo nồng.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Từ ngày xuất hiện CoVi. Dân tôi thống khổ chỉ vì nhiễm lây. Bởi dịch bệnh phơi bày ra đó. Khiến muôn người khăn khó bất an. Hỡi đâu giây phút thanh nhàn. Bao giờ mới thấy thời gian yên bình. Khắp mọi chốn thất kinh hoảng.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Cẩm Tú thơm lừng đẹp ngất ngây. Nào như Mắc Cỡ khép lưng gầy. Dăm mùa bão nổi Hồng Nhung lụy. Những vụ mưa rào Cúc Bạch lây. Dạ Lý mơ màng ôm gối mộng. Lay Ơn thổn thức dệt tình đầy. Quỳnh Hương ấp ủ từng canh vắng. Sáng sớm.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Bạc vạn tiền muôn gay thói xấu. Tâm say loạn lạc hình thành ẩu. Đành lòng cắt đứt vụn đôi ngâu. Gắng trí chìm quên chia nợ bậu. Phủ bỏ hương yêu bỗng trỗi sầu. Ôm vương mộng lụy rồi tìm nẫu. Đừng rằng cái số nghịch ân.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Anh chắc còn nhung nhớ kỷ niệm xưa. Khi mới chạm hồn yêu vừa chớm nở. Em e thẹn ngượng ngùng không dám ngỏ. Anh dịu dàng bảo nhỏ chứ lo chi. Đã có nhau mình đi hết xuân thì. Bạc phơ tóc nào để mi ngấn lệ. Ta gắng giữ nghĩa.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Em vẫn chỉ có mình anh thôi đó. Hẹn xuân về chung ý ngỏ tình trao. Chứ thu nay chẳng thể đặng ngọt ngào. Vì cách trở ước ao đành nén lại. Xin hãy hiểu cho lòng người con gái. Ấp ủ hoài mơ trải giấc nồng say. Bên người.