Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
XUÂN khe khẽ âm thầm trao gởi. VỀ cạnh ai phơi phới duyên hồng. HOA vàng nụ trổ đơm bông. LÁ hương thơm ngát dịu vòng tay êm. XANH cây cỏ ngọt mềm ấm áp. TƯƠI đẹp sao phủ ngập buôn làng. NGHĨA tình xưa cũ dở dang. ÂN nay.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Trả lại duyên tình kẻ đến sau. Vì ai lệ đẫm khiến tim nhàu. Chôn vùi ái ngọt dăm lần khổ. Rũ bỏ ân nồng mấy bận đau. Cũng tại sầu vương dìm nhạt sắc. Rằng do tủi vướng xóa phai màu. Sao đành phụ rẫy hoài gian dối. Để mối tơ.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Trời đã định cho mình gặp gỡ. Nhưng tại vì không nợ đành cam. Sống nơi tục thế cõi phàm. Đâu là bến đỗ mà ham muốn nhiều. Ân ái cũng thoảng phiêu phai nhạt. Bởi kiếp người hạt cát phù vân. Cạnh bên ngỡ tưởng như gần. Ai.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Em lặng lẽ nhặt niềm tin đã mất. Níu hương đời ngọt mật của hôm nay. Vén yêu thương thắm tỏa mỗi đêm ngày. Để tìm lại men say trong cuộc sống. Thầm mê mải ươm hoài bao khát vọng. Ước vòng tay thôi lạc lõng riêng mình. Sợi.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Đâu rồi hạnh phúc của miền quê. Ước những ngày xưa lại trở về. Tại quá âm thầm nên bỏ trễ. Hay rằng quạnh quẽ phải chìm mê. Thời gian vẫn bện êm đềm thế. Kỷ niệm hoài ươm khấp khễnh kề. Giữ khoảng xuân hồng câu ái thệ. Mơ.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
YÊU lắm nhé nguyện lòng trao gởi. NGƯỜI về đây mở lối xuân hồng. EM hoài ấp ủ từng đông. DỆT ươm tiếng nghĩa thắm nồng mai sau. VẦN chữ nhỏ đượm màu tha thiết. THƠ trải hồn da diết ấm êm. VÉN thêu hạnh phúc dịu mềm. VUN.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Còn chăng hẹn ước của hôm nào. Trả lại ân thề giấc điệp sao. Khắc khoải từng đêm ghìm cảnh mộng. Đìu hiu suốt sáng giữ câu chào. Thơ hòa chẳng vẹn tình đâu với. Phú vịnh không thành nghĩa khó trao. Lặng lẽ âm thầm ghim buốt.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Anh thấy chăng những giây phút ngọt ngào. Mà xưa đã hẹn thề trao hương ái. Bởi yêu lắm em trở thành ngây dại. Đắm men tình trong hoang hoải đê mê. Bỗng nhận ra mình ngược lối đường về. Ta lẻ bóng người cận kề hoa lạ. Tim.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Em là vậy giữa bộn bề cuộc sống. Vẫn mỉm cười trải rộng cả niềm mơ. Dẫu ngoài kia lắm mệt mỏi xô bồ. Cũng vui vẻ ươm vần thơ hạnh phúc. Luôn vững bước chẳng bao giờ ngã gục. Thả tâm hồn trong những lúc rảnh rang. Mộng bình.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Ngồi thơ thẩn một mình bên đường vắng. Ước thời gian trầm lắng khẽ khàng êm. Mộng bình yên rớt nhẹ ướm vai mềm. Bờ môi nhỏ nồng thêm ngào ngọt đắm. Nhưng uất nghẹn ngày xưa còn khắc đậm. Thoáng lạnh hồn ướt đẫm cả buồng.