Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Hai đường thẳng song hành đâu thể chạm. Duyên chúng mình chỉ tạm bợ phải không. Sao em cứ ôm lồng ghì tâm khảm. Dẫu xót xa đeo bám một kiếp hồng. Thu nhòa nhạt ngày đông thầm giăng trải. Nhưng chân tình nào ghé lại bến.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
( nđt , song thủ liên hoàn ). Nó chỉ mong cầu sẽ trọn duyên. Người sao bỏ mặc bến xa thuyền. Nó thầm ngẩng đợi ân nồng huyễn. Người lại trông chờ nghĩa thắm xuyên. Nó gửi tình thương thờ thẫn nguyện. Người say giấc mộng lả.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Nghiêng nghiêng một mảnh trăng gầy. Ôm bờ tóc rối áng mây nhẹ vờn. Nghiêng nghiêng khẽ chạm hồn đơn. Khiến tim buốt giá tủi hờn quấn quanh. Nghiêng nghiêng gửi ái tặng anh. Mong ai đó giữ dệt thành duyên thơ. Nghiêng.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
( tứ thủ sinh ngũ ). THU xao xuyến ôm niềm khát vọng. GHÉ LẠI đây ủ mộng tương phùng. BÊN THỀM SONG CỬA mông lung. HEO MAY khẽ chạm ước cùng nắm tay. ĐÙA VUI HỨA tháng ngày nên nợ. HẸN TRAO thề muôn thuở đậm sâu. NGHĨA.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
( nđt , ltvt , ntvv , bđ , đv , thể hình ). Em hoài vẫn gắng đợi từng canh. Chỉ đợi người trao mỗi giấc lành. Đợi mãn duyên đầu thêu ái cảnh. Xây luồn nghĩa chót đợi tình anh. Hồn thơ thẩn đợi niềm tin quãnh. Mắt lửng lờ.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
( thể chữ nhật ,nđt , đv ). Xuân về khát vọng mãi tròn duyên. Níu giữ nồng say thỏa mộng huyền. Hạnh phúc trao bồi đâu phải huyễn. Yên bình khắc đượm lẽ nào thuyên. Tình chan kỷ niệm trào dâng luyến. Nghĩa bện thời gian.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
( stlb , tứ thủ sinh ngũ ). VÌ chẳng nợ nên đành đôi ngã. ĐÂU HỠI người buông thả lời yêu. DUYÊN ta ngỡ đượm từng chiều. MÌNH rời bỏ mặc cháy thiêu tim hồng. CHIA CÁCH mãi mênh mông sầu thảm. RẼ lối về nào dám thở.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
( nđt , ltvt , đv ). Vì sao tiếng nghĩa lại không thành. Để quặn tim này suốt mỗi canh. Đẫm khóe mi sầu trong khổ quạnh. Ghim dòng lệ tủi luyến hờn tanh. Thầm vương vấn mãi say hồn ảnh. Khẽ xuyến xao hoài nhạt nẻo.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Ta lặng lẽ giữa màn đêm u tịch. Dõi mắt nhìn sự tĩnh mịch xa xăm. Mỗi bước đi vương gió bụi thăng trầm. Hồn lạc lõng như người câm vô thức. Nhiều khi thấy ngọn lửa lòng cháy rực. Trông mơ hồ ngỡ hạnh phúc tìm sang. Tỉnh.
Tác giả: Yêu Thoáng Qua 1986
Trời vần vũ mây mù loang xám xịt. Mưa thét gào gió rít quặn từng cơn. Tí tách rơi như đuổi bắt dỗi hờn. Thoáng đọng lại nghe mơn man giá buốt. Trong tâm khảm tưởng chừng ai trói buộc. Quyện vào hồn chạnh bước giữa phố.