Giờ thì em yêu, em sống một mình 
Ở miền quê hương chua sót tội tình 
Giờ thì em sống với kiếp long đong 
Ngày đêm khốn đốn đói khát quanh năm 
Giờ đây mắt biếc đã pha lệ đầy 
Giờ đây bão tố trên vai hao gầy 
Giờ thì đôi môi đã khô nụ cười 
Em hỡi em ơi ! Em hỡi em ơi ! 
Ôi xưa em mềm mại 
Mà nay, em tôi mệt nhoài 
Bờ vai tóc rối 
Nắng mưa dầu dãi 
Đường buồn em đi, áo không còn bay 
Ôi em yêu oằn oại 
Em như quê hương huyền thoại 
Gấm hoa đa tình 
Giờ đây hấp hối trong cơn nhục hình. 
Giờ thì tha phương, anh sống lạc loài 
Ở miền đua chen, xa vắng tình người 
Cuộc đời quay tít, choáng váng, chơi vơi 
Rượu buồn có uống, cũng đắng thêm thôi ! 
Giờ đây có khóc, có than hoặc cười 
Chỉ thêm ứa máu vết thương một đời 
Phải về quê hương, báo xong thù rồi 
Ta sống bên nhau ! Em hỡi em ơi !