Tác giả: Trần Nhật Vy
Bây chừ em đã hăm hai. Bây chừ em đã tóc dài lưng ong. Ra đường lắm kẻ thương thầm. Môi son má phấn em dần xa anh. Nhớ em xưa bé con con. Bắt anh cõng qua con mương sau nhà. Tóc em nắng cháy hoe hoe. Răng em sún tít.
Còn đó những hàng cây, còn đó nhịp chân ai. Dáng ai gầy như gió, ngày lao đao khốn khó. Phố xưa còn nguyên đó, người đã đi xa rồi. Trăm năm tình giữ lấy, dẫu một đời xa xôi. Chiều về trên thành phố, nắng vàng rơi xuống.
Thương ai về ngõ vắng tiếng chân nhẹ rơi đều. Tiếng ve giờ đã vắng cuối đường một tiếng tiêu. Thương ai chờ ai mãi bao năm đã trôi qua. Lũ trẻ con đã lớn người yêu giờ đã già. Có lẽ còn đâu đây chút tình vương trong đêm.