Tác giả: Phương U
Anh là ai nỗi nhớ khôn nguôi là anh. Mưa phùn rơi từ nơi quá khứ như đưa về đâu. Tôi đang ở đây cơn mưa làm rơi ướt vai vì ai, vì sao? Giờ anh ở đâu? Anh là ai ngày mai nếu bước chân tôi cô đơn về. Anh là ai mà tôi cứ luôn.