Vẫn im lặng em yêu anh bằng hơi thở
buổi sáng , buổi chiều , cả những giấc mơ đêm
anh bao giờ cũng vẫn ở trong em
như chiếc lá cuối mùa cần chút nắng
Như vậy đó em cứ hòai tay trắng
dáng hao gầy thèm lắm một bờ vai
Em ở đây mà anh nghĩ đến ai
để ngọn gió trong chiều thao thức nhớ
Anh vô tình như người dưng vậy đó
chung một đường mà không thề chung đôi
ánh mắt anh còn mãi mãi xa xôi
mà tình em thì luôn luôn kề cận
Bởi yêu anh em muôn đời chấp nhận
sợ ngôn từ làm cháy nỗi khát khao
có bao giờ anh hiểu được em đâu
em xin mãi một đời trong im lặng...