Em, tự bao giờ ta lạc mất nhau
Tay hứng niềm đau
Giọt đắng cay che kín môi cười,
Tàn một cơn mơ
Sầu dâng hấp hối tình tôi,
Đêm nằm bó gối
Ái ân xưa chỉ còn nỗi nhớ
Em ở phương nào
Hạnh phúc ở chốn nao
Đớn đau tìm nhau
Đời hanh hao chia hai nhánh sầu
Tàn một cơn mê khi người đã phụ ta
Chuỗi ngày hoang phế khi người đã rời xa
ĐK:
Tình qua nhanh, buồn vây quanh ta với hiu quạnh
Ngày lênh đênh, đời chông chênh khắc khoải mong chờ
Em bên người lãng quên
Ta chén đắng muộn phiền
Em đã xa rời ngày tháng xôn xao
Dĩ vãng buồn đau, mùa xuân ơi ta mãi đi tìm
Tìm nụ hôn đêm, tìm em ướt đẫm kiếp người
Sóng trầm luân cuốn dấu chân ai lạc nẻo trăm năm