Rồi một mai đưa tay lên thề,
Rồi một mai đưa tay lên thề rằng:
"Thề từ nay yêu quê-hương người,
"Và quên hết cố-hương mà thôi."
Một cuộc đời đắng-cay.
Một cuộc đời vong-quốc.
Ôi! một lời thề. Ôi! Một lời thề.
Rồi một mai tôi xa tôi rồi.
Rồi một mai tôi xa tôi thật rồi.
Rồi một mai tôi quên tôi rồi,
Còn năm tháng xót thương mù-khơi.
Một cuộc đời đắng-cay,
Một cuộc đời vong-quốc,
Hay trọn một đời lỗi thề ?
Rồi một mai nhận nơi đây quê mới.
Bên kia chân trời là cố hương thôi.
Sầu miên-man, sầu bên kia chân trời.
Tôi đi trên đường đầy nắng riêng tôi.