Tác giả: Thụy Mi
Rũ yêu thương. Bỏ ta nơi ấy Em đi. Vội! Để rồi từ đó Ta về. Làm loài sâu nhấm lá sầu. Nhánh Ta cạn, kiếp sâu khô. Thay thân giữa đời. Mặc Ta là Bướm. Đời Ta mệt ngã. Em quay lưng với thờ ơ. Ngoảnh mặt khi Ta suy.
Tác giả: Thụy Mi
Ca sỹ thể hiện: Tuấn Ngọc
Em về! trong tiếng thở dài tôi. Từ tiền kiếp, đọa đày về đó. Em thân như cỏ lá. Phất phơ bay, mà rụng ngang đời. Em về! trong giấc ngủ muộn màng. Nặng nhọc đến, sau đêm mệt lã. Em mong manh tựa sương. Lững lờ trôi,
Tác giả: Thụy Mi
Ca sỹ thể hiện: Tuấn Ngọc
Em vẫn đó như cuộc tình rất thật. Những giận hờn, ly biệt xót đời nhau. Bao quấn quít, những ngọt ngào, yêu dấu. Câu nói ngập ngừng, e ấp lời yêu. Em vẫn đó cho ngày dài đứng lại. Níu không cùng, quên niệm ý thời.
Tác giả: Thụy Mi
Ca sỹ thể hiện: Thụy Mi
Dấu yêu, về lay giấc đêm Tôi. Và vấn vuơng, về phiêu lãng, mơ màng. Thả hồn bồng bềnh, xao xuyến Tôi tìm lại. Kỷ niệm cuộn về gom thành nhớ. Có phố mưa bay nhẹ giăng. Có nuớc treo trên dòng thác. Thiên nhiên bao la,
Tác giả: Thụy Mi
Xiêu ngã - cuối trời con nắng. Rã rời đổ bóng lên chân ngày. Hiu hắt - dáng chiều buông giấc. Nét buồn đong kín đôi mi sầu. Yêu thương như gió mây giữa trời. Ðắn đo nghi ngờ ... tách rời ... dù rất gần. Gieo luyến.
Tác giả: Thụy Mi
Ngọn gió cô liêu chiều đông. Ðuờng vắng mênh mông buồn tênh. Người khách tha phuơng trầm ngâm. Niềm bâng khuâng chợt đến. . Ðạp lá thu sang rụng rơi. Lặng ngắm cây trơ cành côi. Một nỗi cô đơn về khơi. Bao mùa viễn.
Tác giả: Thụy Mi
Cuối trời, hoàng hôn tím lạnh lùng cơn gió lùa. Lá rụng, hàng cây xót xa trơ cành tê tái. Bơ vơ cánh chim xa bầy. Mặt trời chôn xuống chân người. Màn đêm xuống vội mịt mùng mưa rơi. Cố níu bức tranh cuộc đời. Vung.
Tác giả: Thụy Mi
Vạt nến trải lên áo đêm, viền trăng khép hờ. Bên song thưa, ru hời, ngọn gió đưa. Thở hơi sương mơn man trên phiến lá thướt tha. Lòng phố dường như thoát thân, chìm trong mắt đêm. Vườn khuya như, mơ màng đắm say. Và.