Chiều đã về dưới cơn mưa dầm, lặng lẽ ru ta vào nồng ấm.
Mênh mông làn nước bạc trong gió, gió nghiêng dìu lúa ngã
mình, ngã theo con sóng nhẹ lướt.
Trời đã nhuộm kín quê hương Nội, ruộng lúa, ngô
xanh chìm vào tối. Quanh đây chỉ có một ao ước :
tháng năm cuộc sống hiền hòa, lúa trổ đơm chín
thay hoa.
Quê Nội đã từng hái trọn nhọc nhằn mà sao vẫn không thở than
dù nếm biết mấy đớn đau. Nhiều đêm nằm nghe Nội trong
luyến thương nhủ lòng yêu quê với cả nóng cháy từ lòng ta.
Vội vã chiều đã quay lưng rồi, ngày mai bao nhiêu là
đổi thay. Tôi nghe niềm yêu từ trong đó, sẽ mang
vào những rạt rào, gửi lại đây nhiều xuyến xao.-