Tác giả: Nhạc Ly Hoàng Thao, thơ Thảo Chi
Trèo lên con dốc, em tìm nắng. Đẩy hết mù sương xuống thung lũng sâu. Chỉ thấy mênh mang toàn là tuyết trắng. Và em mỗi bước một sầu thêm, và em mỗi bước một thêm sầu... Trèo lên con dốc, em tìm gió. Xé toạc rừng.
Tác giả: Ly Hoàng Thao
Lang thang rồi thương nhớ chỉ một mình em ơi ! Còn lại đây đêm dài quá . Sợ tiếng khóc sẽ mang niềm nhớ xa rời . Ngày vui chúng mình , chỉ là năm tháng rong rêu . Xa nhau là hiu-hắt mòn mỏi em ơi ! Cho dù biết cũng.
Tác giả: Ly Hoàng Thao
Trên cánh tay mềm, tóc thề nhè nhẹ bay, ngại ngùng. Đến với em những lần ta gặp nhau. Theo con đường. Vắng, hỏi sao em vẫn về dìu tà áo trắng hây hây. Em nghiêng nón che nụ cười, lòng bỗng nghe rộn ràng. Chờ người đến.
Tác giả: Ly Hoàng Thao
Trở lại đây khi nắng treo trên cành, khi cơn gió ngủ đầu sông che đớn đau qua bao lần. Ta cúi mặt, lang thang suốt đêm dài, quầng mắt như cũng mang theo chút mặn đắng còn tê tái. Tìm lại nhau nhưng đã như không.
Tác giả: Ly Hoàng Thao
Nhìn giòng sông ngàn con sóng dội vao phiến đá vội vàng. Tan biến theo nhau trôi đi. Con sóng nhỏ, sao vẫn buồn rời xa bến bờ để tìm lại những. Ngày mình chơ vơ ! Xin một đêm, một đêm đến trong tiếng cười,
Tác giả: Ly Hoàng Thao
Trong giáo đường chiều nay quỳ bên chân Chúa. Nguyện hứa với mình " Xóa hết một niềm đau. Như chưa lần nào men trong tội lỗi " : Đã , đã một lần đến anh ơi , men tình nồng nàn , anh quên đã.
Tác giả: Ly Hoàng Thao
Có lối nào em về, qua con đường rợp bóng, lần theo. Phố chiều vắng, đếm những hàng rào thưa, sẽ thật nhiều. Tình cờ, làm sao em không nhớ ! Nếu đã hiểu được rằng đêm thâu trong lẻ loi, còn nghe. Từng tiếng nói,
Tác giả: Ly Hoàng Thao
Má ơi, con đã mồ côi. Còng vai gánh nặng một trời thương tiếc ! Chiều nay đất Mỹ bão giông. Khi hung tin xé nát lòng mà lòng con ra. Đường từ Chương-Thiện mù xa. Chín năm con mãi, con mãi bôn ba xứ người. Chín năm.
Tác giả: Ly Hoàng Thao
Cần gì mưa gió anh ơi, không mưa em cũng cả đời nhớ anh ! Vầng trăng một nửa lung linh, nửa kia đã rụng vì mình nhớ nhau ! Hai ta một đứa giang đầu, một người giang vĩ ( một người giang vĩ ) nên buồn nên đau !
Tác giả: Ly Hoàng Thao
Cần Thơ bây giờ không như ngày cũ. Những chiếc phà qua chở tóc em bay. Anh ở bên nầy nhìn cơn mưa lũ. Ào ạt trong tim một nỗi đau dài. Mái trường bây giờ không như ngày cũ. Ðổ nát một đời rêu phủ chờ ai. Em đứng loay.