Ngoài hiên chiều đã đi lâu rồi
Và đêm vội vã đến cho kịp tối
Bàn tay e ấp vụng về kiếm nhau
Ðôi môi run run nụ hôn trao
Làn môi bỡ ngỡ đến tê dại
Người rã rời dưới chiếc hôn nồng cháy
Và khi hai tấm thân mình quyện lấy nhau
Thịt da cũng quên đêm này
Nhẹ tay tắt ánh đèn
Ðể cho ánh trăng xuyên qua rèm
Cho gió đến lả lơi
Cùng trăng không hề bối rối
Kìa chăn gối đón mời
Cùng lạc thú ái ân tuyệt vời
Chờ đôi ta chung vui
Cùng say đắm đi người hỡi
Ðời kia được sống chỉ một lần
Ðừng nên hoài phí tuổi xuân vụt mất
Ðời luôn thay đổi nhưng tình không đổi thay
Ngàn năm tiếng yêu ngân dài.