Trời đã tối nơi em ngồi,
Người người cũng bớt qua lại rồi,
Riêng em vẫn chờ .
Chờ được ăn chút cơm lót lòng,
Cho dù em đã lết la suốt ngày dưới nắng
Giờ vẫn chưa có đươc.
Một chén, cơm khô
Trời lại tối bên vỉa hè,
Mảnh chiếu rách vẫn in đè,
Vết em vẫn nằm
Dường như đang khóc than thân phận
Mong được chia sớt nỗi đau vô cùng nhức nhối
Giờ đây em đã về .
Em về nơi, nghỉ yên một đời .
Cùng nhau ta hãy,
Thắp lên ngọn nến tình yêu đến cho muôn người
Còn bao khốn khó, thiếu áo cơm ngày mai
Cùng nhau ta sớt chia với đời,
Tạo niềm tin với bao hy vọng.
Một ngày mới, đến đây với muôn ngàn yêu thương .