Những ngày ta yêu nhau em nũng nịu trên vai anh.
Con mèo hoang đang trốn nỗi buồn
Dưới vòm trời mùa hè,
cơn mưa đã đi qua
và nỗi buồn của anh
em cũng đã đi qua.
Em uống nỗi cô đơn như anh uống từng giọt men đắng
Căn phòng anh đêm nay
Không còn, không còn bình yên.
Phố xá bỗng đông vui,
Đâu đây có ngàn vì sao lấp lánh
Tình yêu lại về dịu dàng mong manh.