Biết hơi thở nào cho buồng phổi em mong
Em đừng tưởng không cần
Tôi yêu tôi yêu hơi tóc cũ
Buổi chiều đã cuối năm
Con sông tù đợi nước
Lòng cô đặc quạnh hiu
Đời đã chán tiếng cười
Không hơn không hơn một lần khóc
Bên buổi chiều qua đây
Một người thương người nhớ
Em nào biết tôi điên
Bao mùa bao mùa thương mùa cũ
Một người tiễn người đi
Nước triều xưa đã rút
Trơ lòng bãi cát cạn
Tôi đâu còn nước mắt
Khóc cuộc tình đã khô