Saigon ơi! Tôi thương và tôi nhớ!
Tôi nhớ Saigon mà như nhớ người tình!
Từng hàng cây lung linh, từng bóng mát ...
Tôi nhớ từng nhà, từng khu phố hiền lành!
Từng buổi trưa đi trên đại lộ tươi sáng ...
Phố xá Saigon, rộn ràng mạch sống tưng bừng ...
Từng chiều êm yên vui về trong ngõ vắng!
Gió mát saigon mơn trớn tình nhân!
Những đêm không trăng, soi hồn vào ngọn hoả châu!
Sớm mai sôn sao, chim đậu cột đèn gọi nhau ...
Tháng năm trôi mau ...
Giữa Saigon yêu, kỷ niệm thật nhiều,
cùng nắng sớm với mưa chiều ...
Saigon ơi! Yêu tôi xin chờ tôi nhé ...
Tôi sẽ trở về, để hôn những vỉa hè của thành đô,
cao sang và say đắm!
Chia sớt tủi hờn và xây đắp tình nồng!!!
Saigon ơi! Dù có thay tên ...
Mà người yêu còn nhớ không quên ...
Chẳng bao giờ quên ...