Trong đêm buồn là mong là nhớ,
nhớ hôm nào anh đã gặp em
trên con đường em đã bước về,
ngồi nơi đây anh nhớ mãi trên con phố này.
Trăng u sầu cùng bao ngày tháng,
giống tôi ngồi mong nhớ về em,
không khi nào em có thể biết rằng,
ngồi bên trăng anh thức trắng mơ về em yêu.
[ĐK:]
Bước âm thầm cùng màn đêm tối mịt mờ (đêm tối mịt mờ),
cố quên người mà lòng thao thức canh dài (sao không thể quên được),
gió thu buồn cùng người ra đi xa mãi nơi nào, xin em quay về nơi đây.
Vì nỗi nhớ cuốn lấp biết bao ngày qua,
đời xa em lam tim anh mang bao nỗi sầu.
Cùng ngày tháng nhớ đến dấu yêu ngày xưa,
lòng quặn đau vì tim em đổi thay.