Tác giả: Hoàng Ngọc Quỳnh Giao
Một chiều nhìn lá rụng rơi trên đường. Bồi hồi tưởng nhớ người cuối chân trời. Lá vẫn rơi lìa cành lá úa. Lá hững hờ vàng bay trong chiều. Chợt buồn dâng trong hương điêu tàn. Một mình lặng lẽ ngồi hát trong chiều.