Ðường về thành nội chiều sương may bay
Em đến quê anh đã bao ngày
Ðường về thành nội chiều sương nắng mới
ơ ơ ơ hoa nở hương nồng bay khắp trời
Em đi vô thành nội nghe rộn lòng yêu thương
Anh qua bao cánh rừng núi đồi về sông Hương
Về quê mình lòng mừng vui không nói nên lời.
Ðường về thành nội chiều xuân áo bay
Anh nhớ hôm nào sau bao ngày
Ðường về thành nội chiều nay hoa nở ơ ơ ơ.
Tha thiết trong lòng nỗi mong chờ
Em đi mô không ở thêm một ngày cho vui
Anh ơi em phải về nhưng lòng em thương anh!
Suốt đời lòng em đây cay đắng vô vàn!
Ðường về thành nội hàng cây lá xanh
Vôi đá trên thành đã tan tành
Ðường về thành nội nở hoa tươi muôn lối ơ ơ ơ
Thương nhớ bao người đã đi rồi
Sông Hương ôm thành nội như mẹ hiền ôm con
Bao nhiêu năm gian khổ nhưng một lòng sắt son
Lòng mong đợi ngày tự do no ấm chan hoà