Trời mưa mãi không ngừng những giọt nước lạnh lùng
Mờ khung kín căn phòng cho lòng mãi âm u
Giọt nước mắt mong chờ vẫn nhỏ xuống vết đau không nguôi
Trên trái tim héo dâng hy vọng
Và anh đã quay mặt trong buổi sáng giận hờn
Ðường mưa vắng em về gió lùa buốt đôi vai
Thành phố cũng ưu buồn cây đã vắng tiếng chim hồn nhiên
Em với căn phòng lạnh vắng ngồi nhớ mong anh
Hạt mưa từng cánh từng cánh từng cánh tựa vết kim đâm vào trong nỗi nhớ
Hạt nào gọi tháng ngày cũ dịu êm tình đôi lứa đang nồng
Người yêu anh hỡi còn nhớ ngày đó nụ hôn dưới cơn mưa xuân xưa
Tình đã ngỡ thật dài biết đâu gió mưa chia đời đôi ngã