Đi đến cuối chân trời
Rồi cũng quay đầu lại
Nhìn hoa rơi như tuyết đổ
Như biển cả mênh mông
Tình và nghĩa có bỏ được đâu ?
Ân thù theo gió bay đi
Yêu và hận cũng đành gác lại
Trong trang sách gió thổi mây trôi
Với thanh kiếm hổ gầm rồng thét
Từ cổ kim thành bại cũng tại trời
Muốn hỏi em giờ đang ở đâu
Nhưng ta biết không nên buồn rầu nữa
Chỉ mong người còn mãi, tình còn dài
Ta không gì hối tiếc, nhân sinh như một ván cờ
Mà chúng ta là những quân cờ trắng đỏ
Nào ai biết được lúc hưng vong
Sông núi bao đời không đổi thay
Ánh chiều tà trong mắt vẫn màu hồng
Chỉ mong người còn mãi tình còn dài
Là ta không còn gì hối tiếc ....
Tôi không muốn quay lại, tôi cũng không dám quay trở lại
Vì tôi biết mình đã đi đến cuối con đường
Tôi không muốn nghĩ đến, tôi cũng không dám nghĩ đến
Vì đó chỉ là một giấc mộng xuân dài vô tận
Thời gian đã trôi qua, tình yêu cũng đi qua
Chỉ còn mình tôi đối mặt với nỗi đau
Khi hồi ức tỉnh giấc, khi chờ đợi cũng không còn
Chỉ còn mình tôi đi hết con đường này
Tôi không muốn nhớ đến anh, tôi cũng không dám nhớ đến anh
Nhưng nỗi tương tư cứ dài vô tận đến chân trời
Tôi không muốn hối tiếc, tôi cũng không dám hỏi đến
Chỉ mong tìm được kiếp sau trong giấc mộng của mình