Trời buồn trời đổ cơn mưa
Hạt rơi hạt rơi tí tách
Người buồn người lại thêm buồn
Giọt buồn giọt buồn trăm năm
Biết ai để thương để nhớ
Biết ai để mong để chờ
Thôi cũng đành cho số phận
Người về người ở cùng ta
Thời gian thời gian lâu lắm
Cuộc đời chỉ là bể sầu
Tình sầu tình sầu miên man
Đã thương thì thương cho trót
Cớ sao quẳng gánh giữa đường
Cho mối tình thành tai ương
Ơi đàn lên khúc nhạc dở dang
Vì ai gây cảnh ly tan
Cây muốn yên mà gió chẳng ngừng
Sao nỡ đem xẻ đôi vầng trăng
Một đàn nhạn lạc kêu sương
Chìm trong màn đêm u tối
Một người ngồi nhìn đêm trường
Lạnh lùng ngõ hồn chơi vơi
Điểm trang dành em son phấn
Nắng mưa phần anh dãi dầu
Xin trả lại một thời bên nhau.