Tác giả: Nguyễn Vũ Thanh
Người đi. Cách xa ngàn muôn lối chập chùng. Tới phương trời xa vắng mịt mùng. Người đi muôn lối. Theo áng mây hồng trôi. Khuất xa tận mãi rồi. Người ơi. Biết nhau rồi xa cách ngại ngùng. Dấu sao niềm ly tán thẹn.