Còn đó buổi sáng căn phòng
Ngồi ngắm những giấc mơ hồng
Rung nhẹ cành hoa,
lung linh nắng ùa vào ôm tim em
Để gió theo áng mây trời
Bay mãi đi khuất xa rồi
Đi về một nơi, một nơi vắng lặng
Người sẽ không còn nghe tiếng đàn
Về nơi ấy, để sống đời mãi mãi
Rồi bước từng bước nhẹ đến bên người
Và nâng nhẹ nâng từng cánh hoa trời
Để khóc và tiếc cho những ai vội,
bỏ quên đi những giấc mơ
Người sẽ ở mãi bên núi kia đồi
Còn đây mình tôi ngồi ngắm xa vời
Và tôi hát, và tôi khóc, và tôi nhớ
Nhớ vu vơ....vu vơ....