Tuổi mộng mơ như con nai tơ ngơ ngác khi thu tàn
Tuổi yêu đương em đem thơ ngây đắp xây mộng vàng
Ðường tương lai ra đi thênh thang, lòng thiết tha yêu đời
Nói sao bây giờ, biết đâu mà ngờ, tuổi em dại khờ
Tình đôi ta mênh mông bao la có đâu là bến bờ
Từng cơn mơ con tim đam mê khát khao vần thơ
Mặc thời gian tuy ta xa nhau vẫn sống trọn niềm thương nhớ
Nói sao bây giờ, biết đâu mà ngờ, tuổi em dại khờ
Một thời xanh ta trao cho nhau trong buổi yêu thương ban đầu
Thời thơ ấu với chiếc áo trắng vẫn không phai màu
Kỷ niệm xưa trong dêm trăng thanh chắp tay nguyện cầu
Suốt đời mình luôn luôn có nhau
Ngày nào đó nếu có sóng gió, bão dông cuộc đời
Bài tình ca đưa ta ra khơi cất cao mây trời
Ðừng ngại chi khi ta bên nhau làn hơi ấm êm tuyệt vời
Nói sao bây giờ, biết đâu mà ngờ, tuổi em dại khờ