Đã có một thời chúng ta hạnh phúc
Lá biếc trời hè đắm say từng phút
Tóc em sầu Thu tới
Đông sang hồng đôi má
Còn gì đâu anh ?...
Đến lúc mặt trời khuất sau ngàn núi
Cũng lúc cuộc tình tối tăm lạc lối
Ngõ xưa mờ sương khói
Chia tay buồn không nói
Còn gì đâu anh !...
DK:
Còn gì đâu anh, đã hết rồi.
Chỉ còn hạt nắng phôi phai chiều tàn héo vàng
Sông buồn chia nhánh tình rồi, chẳng còn mơ ước xa xôi
Tim thôi ngủ mê một kiếp mơ hoang
Còn gì đâu anh, thôi hết rồi.
Trời chiều lộng gió bên nhau ngập tràn lá vàng
Cho mùa Thu khóc thì thầm – Cho mùa Đông buốt con tim
Mưa trong hồn em, lạnh giá cô liêu
Phút cuối tạ từ nắm tay sầu với
Đứng giữa đoạn đường rẽ chia đời mới
Đã qua rồi dĩ vãng
Mai đây rồi quên lãng
Còn gì đâu anh?...