Tác giả: Phạm Tuân
Ngắm nắng Thu về trên lá phong. Nhớ ai hoa nắng ngập trong lòng. Nhớ ai mà lá rơi vàng lối. Phong kín đường về bao nhớ mong. Có viết gì không trên lá phong? Mà sao ta cứ mãi chờ mong. Ba mươi năm chẳn đời đôi ngã.