Bạc Liêu giấc mơ tình yêu dân gian ca rằng
Bạc Liêu là xưa cơ cầu
dưới sông cá chết trên bờ Tiều Châu
nghe danh công tử Bạc Liêu
đốt tiền nấu trứng tỏ ra mình giàu.
Cho nhắn gởi Bạc Liêu mấy lời
sông có cạn tình không đổi dời
dù đi xa trăm hướng
ai người thấu nỗi hoài hương
Bạc Liêu thương quá hình bóng quê nhà...
Tâm sự của người xưa gởi trong tiếng đàn
cứ nao nao cùng năm tháng để con gái Bạc Liêu
soi rọi bước chân mình mà
gìn giữ vẹn nguyên giá trị của ân tình.
Hát nữa đi em lời ca nào đẹp nhất
cho đêm này sáng mãi ánh trăng thu
vầng trăng buông ánh tơ vàng
đàn gieo cung sầu mong đợi
thuyền trôi con sóng nhịp nhàng
đàn reo tiếng lòng dịu vợi
ai người xuôi cố hương
nhắn lời thương nhớ thương.
Một khúc ly hương vấn vương tình xứ sở
cung oán cung thương chuyên chở
biết bao tình Những năm tháng dài lìa quê
xa xứ người có để lại nơi này sâu nặng nỗi chờ mong.
Tôi không làm con chim sáo qua sông
mà vẫn nhớ bên lòng câu gừng cay muối mặn.
Đừng để cho cô gái đang hát bài dạ cổ
giống người xưa ngân mãi khúc hoài lang.
Tôi là một chiếc thuyền nan cần
em chèo lái trên trường giang chập trùng
trăng vẫn trong mây bay gió thổi
tiếng nguyệt cầm lại trỗi khúc Nam Xuân
sáng trăng sáng cả ân tình cho ta
với mình trao câu hát giao duyên.