Tiếng còi trong sương đêm
tiếng còi trong sương đêm theo gió đưa
Ôi buồn nghe vi vu oán than thôi
toán quân đi rồi thôi toán quân đi rồi
Hơ hờ hơ hớ hơ hơ hớ hơ hơ hơ đi rồi.
Con ơi lòng mẹ ủ ê
thương cho chồng mấy dặm sơn khê.
Khi ra đi có hứa thu nay về
mà hôm nay lá thu đã rơi tràn
rồi mùa đông sang qua luôn mòn mỏi
trong đau buồn hơ hờ hơ hớ...
Hiu hắt đèn khuya chập chờn nơi xóm nhỏ
tiếng võng xa xa bồi hồi bên vách lá
ai đưa con nức nở tiếng ru buồn.
Thăm thẳm người đi trong chớp bể mưa nguồn.
Thu năm trước đưa chồng ra biên ải
nay thu lại về tan tác lá vàng bay.
Rượu hồng hãy uống cho say.
Núi sông cách trở cho dài nhớ thương.
Hương thề buổi ấy còn vương.
Người đi muôn dặm khói sương lạnh lùng.
Tiếng còi trong sương đêm theo gió đưa
ôi buồn nghe vi vu oán than.
Thôi khóc chi đau buồn con cứ an giấc nồng
hơ hơ hờ hơ hớ hơ hớ hơ bên lòng.
Chiếc lá bàng rơi như những dòng huyết lệ
nhỏ thành thơ rơi rắc nẻo biên thùy.
Ôi những tiếng còi vang vọng trong sương
người cô phụ nghe cõi lòng lạnh buốt.
Trăng khuya ngả bóng lâu rồi
Ai vẫn ngậm ngùi trong tiếng hát ru con.