Ngắm những trang nhật ký buồn nhớ tháng năm mình thơ dại
Tự nhiên dòng nước mắt rơi theo dòng kỷ niệm em đã xa thật xa
Nhớ lúc xưa mình chơi chốn tìm chẳng thấy anh là em khóc òa
Giờ tan thành mây khói em đã quên mất rồi
Em hôm nay đã quên rồi
Ngày đó anh ngây thơ anh thầm nghĩ sẽ mãi mãi được gần em bên em suốt đời
Nhưng anh đâu hay theo thời gian con tim em đã đổi thay
Chợt lòng đắng cay,để khi em ra đi chỉ mình anh
Em ra đi chẳng còn ai chơi chốn chơi tìm
Xưa em đã khóc khi tìm anh nay em đi chỉ còn anh
Anh ngồi khóc một mình