Khi hoàng hôn bắt đầu chìm xuống phố, là lúc ta buồn ngồi nhớ về em
Sài Gòn tháng 5 mưa nhiều hơn nắng, mưa mưa hoài như nỗi nhớ chiều nay
Ngày ta quen nhau đường phố mưa bay, tóc em ướt pha màu sương lá cỏ
Ta đưa tay nhặt cành hoa phượng đỏ, thương cây phượng già tội nghiệp đứng trong mưa
Sài Gòn tháng 5 mùa mưa lại về, cơn mưa lê thê từng giọt lệ sầu
Cây phượng năm xưa giờ vẫn tươi màu, mà người yêu xưa nay đã về đâu
Sài Gòn tháng 5 ngồi đếm mưa rơi, những lời tự tình làm mây theo gió
Ta như con ve cô đơn lạc loài, ta như con ve cô đơn lạc loài
Lang thang đi tìm nắng hạ trong mưa