Trên con đường chiều nay, chạy xe tới vòng xoay, thấy cô bé đẹp xinh, đẹp như 1 đóa hoa.
Anh như người ngẩn ngơ, cứ mãi theo đằng sau, muốn hỏi tên là chi mà không biết làm sao?
Thôi anh liều 1 phen, chạy lên muốn làm quen, bỗng dưng bé nhìn anh rồi quay mặt ngó lơ.
Ơ...sao mà chảnh ghê, thấy ghét nhưng lòng anh đã quyết tâm làm quen thì sẽ quen được em.
Này cô gái đẹp tên là chi? Nhà của em ở đâu? Đã bao nhiêu tuổi rồi? Có thể biết được không.
Và anh muốn số phone của em, để mình cùng nhắn tin, trò chuyện thế thôi!
Này cô gái đẹp sao cười anh, để cho anh ngẩn ngơ, để cho anh thẩn thờ. Em có biết hay không?
Và anh muốn tối nay mời em, mình cùng uống cafê. Thật tuyệt vời Nàng nói: Okie!
Ơi này cô bé dễ thương cho làm quen nhé, em tên là chi?
Anh thật là kỳ, anh hỏi làm gì? Em tên là Chi!
Sao nỡ để anh thẩn thờ, rồi anh ngó lơ cho anh ngẩn ngơ.
Thì tại vì anh ngu ngơ cứ hỏi vu vơ để em ngóng chờ.
Yêu đại đi...