đọc:
Em yêu từ khi em ra đi,
Anh chẳng thể nào còn đẹp như lúc xưa,
Đã có cuộc sống như dòng mây
Cả không gian im lặng như đang khóc người ra đi và người ở lại,
Bây giờ anh mới hối tiếc,
Khi xưa có em bên cạnh anh không biết chăm lo cho em
Để giờ đây anh phải mất em
Không biết giờ này em ở đâu,
Có vui hay buồn
Có hạnh phúc hay khôngTừ khi ta chia tay vầng trăng kia đã phai tàn
Vầng trăng héo úa khuất sau mây nhạt nhòa
Màn đêm mưa buông lơi chỉ mỗi anh bên thềm
Nhớ em, nhớ quá người ơi
Ngoài hiên mưa thu rơi lạnh giá buốt đôi vai gầy
Cầu mong em chốn xa luôn bình yên
Chờ em bao nhiêu lâu để anh có em một lần
Nói lời xin lỗi em người ơi.
Đừng xa anh nhé anh đây đã quá đau lòng
Ngày em bên anh không mang hạnh phúc cho đời em
Giờ em đã lìa xa giọt sầu nhẹ rớt trong mưa
Mất rồi bóng dáng yêu ngày xưa.
Đừng xa anh nhé để đông qua mau cho lòng thấy nhẹ nhàng
Cuộc đời không bao lâu đã qua một lần đau
Đừng giận anh em hỡi, về bên anh đi mà
Để ngày dài trôi qua bằng yêu thương, nhé em!