Người yêu ơi! Em nơi phương nào, để nơi đây tim anh lặng câm,
Ngồi nơi đây anh vẫn mong chờ, chờ đợi em trong bao lạnh lùng.
Ngày hôm qua ta vẫn bên người, mà hôm nay ta đã lìa xa,
Vì em nay đã quên tôi rồi, để cho tôi ôm bao trái đắng.
Người yêu ơi! Anh muốn quên người, và bao đêm say men rượu cay,
Mà dường như không quên được người, một mình anh lang thang đi tìm.
Tìm về nơi khi xưa bên người, còn chung đôi bên nhau thật vui,
Mà giờ đây em đã xa rồi, để nhớ hoài.
Nhớ khi xưa đôi ta yêu nhau đậm sâu, người đã nói lên bao nhiêu câu thiết tha, em đã quên đi bao nhiêu câu thề xưa,
Giờ mình anh lang thang trong mưa lạnh căm.
Ôi nhớ sao khi xưa đôi ta còn nhau,
Người yêu hỡi! em yêu đau không hỡi em,
Bao tháng năm khi xưa bên nhau còn nhau còn đâu, nếu biết rằng …
Dù xa nhau tôi vẫn yêu người, dù cho em đang bên cạnh ai,
Thì lòng tôi vẫn cứ trông chờ, chờ đến khi em quay trở về.
Dù ngàn năm trôi qua vẫn chờ, dù vạn năm cô đơn mình anh,
Thì lòng anh vẫn mãi yêu người, yêu suốt đời.