Hò:
Hò hơ hớ hơ...
Lục bình trôi một màu tím ngắt
Em lấy chồng mỏi mắt đợi trông
Giờ người đã bước sang sông
Bỏ tôi một chốn Ơ ơ ờ...
Bỏ tôi một chốn..
Tuyết đông phủ đời...Chiều nay mưa giăng có người lấy chồng bỏ lại dòng sông
Đò chiều còn đây lục bình xuôi dòng bến vắng mình tôi
Còn đâu bao lần chung bước, đã xa bao lời hẹn ước
Vội vã theo chồng em phụ tình tôi
Dòng đời nổi trôi, số phận sang hèn, em bỏ tình tôi
Để thuyền tình tôi vẫn đợi khách về chốn cũ người ơi
Hoàng hôn một màu tê tái, sao tôi vẫn hoài mong nhớ
Thương mãi một người như lục bình trôi
DK:
Khi xưa mỗi lần em buồn tôi thường đưa ra bến sông
Cùng xếp con thuyền, chờ bao mơ ước ngày sau
Ngày mình vu quy, em làm cô dâu thật đẹp
Bên anh chú rể hiền, mình cùng sánh bước bên nhau
Dòng đời nổi trôi, số phận sang hèn, em bỏ tình tôi
Để thuyền tình tôi vẫn đợi khách về chốn cũ người ơi
Hoàng hôn một màu tê tái, sao tôi vẫn hoài mong nhớ
Thương mãi một người như lục bình trôi
Hoàng hôn một màu tê tái, sao tôi vẫn hoài mong nhớ
Thương mãi một người như lục bình trôi.