Nhớ nhiều mỗi lần nhìn mùa hè sang
Ve sầu cũng buồn vì đời hợp tan
Mến thương từ độ chúng mình gần nhau
Tuổi học trò mơ mộng lúc đầu
Phượng bên ve ân tình đậm sâu.
Thế rồi giã biệt thầy cũ trường xưa
Niên học hết rồi mình buồn làm sao
Tiếng ve u buồn nức nở vọng ngân
Thấy hoa phượng rớt rụng trước thềm
Lòng rưng rưng nhớ thương nhiều thêm.
[ĐK:]
Chia tay bạn bè còn ai đâu nữa
Bốn phương biết rồi mỗi đứa một đường
Phượng ơi ! Còn lại dòng lưu bút buồn
Hết rồi phút giây đến trường
Mười hai năm viết mỏi viết mòn.
Nhớ nhiều biết người tình này về đâu ?
Ve sầu khóc mùa phượng buồn làm sao !
Mỗi năm sân trường chấp nhận biệt ly
Tiếng ve sầu nhắc chuyện lúc đầu.
Mùa phượng mang nhớ nhung về sau.