Ai bảo đi tu là khổ, đi tu sướng lắm chứ
Ngồi tụng kinh, cái đầu rung rinh và đôi mắt lim dim
Năm tháng không lo chuyện chi ngoài công phu chấp tác
Cứ mỗi năm ba má đến thăm mang bánh qùa đầy mâm.
Ai bảo đi tu là khổ, đi tu sướng lắm chứ
Được thầy thương, huynh đệ cùng tu, đời ôi qúa an vui
Vui sống bên nhau dài lâu, hòa lời kinh tiếng hát
Biết thương nhau, cảm thông cho nhau, đời chẳng còn khổ đau.
Ai bảo đi tu là khổ, đi tu sướng lắm chứ
Ngồi học kinh, khói trầm lung linh, và tâm trí khái minh
Vui thú ta đi thiền hành, nào trời trong gió mát
Ước mong sao giới đức thêm cao, mau thoát vòng trần lao
Ngồi trong Pháp Đường tâm trí yên, thật yên
Mỗi khi pháp đàm học nghe rất nhiều
Thở ra, thở vào thắm thía những lời kinh
Ngồi ăn với chúng hởi chi vui bằng?
Bao người đóng góp
Vui chung một niềm.
Ai bảo ăn chay là khổ, ăn chay sướng lắm chứ
Nào phở cay và đậu hủ tươi, nào hủ tiếu bún riêu
Cho tí rau thơm vào thêm, nồi cà-ri thơm phức
Muốn ăn thêm nhưng có tiếng chuông, em thở vào thở ra.