Em thổ cẩm xinh xinh lúng liếng đôi mắt nhìn
xúng xính ô váy xoè chân trần
Khi đào nở môi son mận trắng xoã tóc mềm
rồi một mùi hương rất lạ
chỉ thấy được ở Sa Pa chỉ có được ở Sa Pa.
Ơ…ơ…ơ…Hương đất hương trời
mộng mơ sương giăng giăng lối
mông mơ sương giăng giăng tình
để rồi níu tôi lại đây
đường lên fanxipăng mây
về thung lũng ai đong đầy
chuyên hoang sơ như cỏ cây
cổ tích viết nên nơi này
Người về nhấp men say tháng ngày.
Em chợ tình đong đưa
núi nhấp nhô tiếng khèn
rừng núi cháy lên ánh đèn đa tình
Nơi trần đẹp hơn tiên
người sống để yêu người
ngập ngừng cổ tay vòng bạc
bùa mê buộc tôi Sa Pa
đời tôi lạc vào Sa Pa.
Ơ núi ơ non Tây Bắc ngút ngàn
Dệt nên bao yêu thương mến
để tôi đi trong sắc tràm
nhuộm 10 ngón tay giàu sang
ngựa rong reng2 a
về để núi cho trái đào
rồi đê mê đến ngàn sau
một phút đã nên thiên thần
ngày về với Sa Pa thiên thần
ơ ơ….La la la.