Tôi không nhớ quê vì nơi đâu cũng là nước Việt
Tôi yêu muôn người vì ai ai cũng con Lạc cháu Hồng.
Việt Nam, quê tôi nắng mưa bên bờ biển Đông
Giữa Thái cực đồ
Ơ, Dòng Cửu long sông Hương Sông hồng hòa máu
Trùng dương biển Đông
Đk
Từ ngoài đảo xa Hoàng Sa Trường Sa
Lên đỉnh vờn mây Hoàng Liên Trường Sơn
Nơi đâu cũng rạng ngời Khí phách
Quê tôi, cây tre cây dừa Nam Bắc
nay đã một dải
Người dân quê bao phen buông cày vác gươm
tình vẫn hiền hòa
Người đi tám phương nhưng tấm lòng luôn hoài hương.
Bao lần tuyên ngôn
bao lần xưng danh
vẫn mãi mãi Việt Nam
Triệu triệu trái tim
cùng hồng thắm màu cờ thiêng liêng
Vững trãi đời đời
Vẹn toàn thiên thư.