Ôi tình ta một tình cũng thấp thoáng thôi 
Cuộc tình buồn tình của những kiếp đơn côi 
Cuộc tình nghèo nào dám mơ của lứa đôi 
Người tình về tình duyên cũ mới 
Để mình mãi xót xa ngậm ngùi 
Ôi tình ơi tình rồi sẽ vỡ tan hoang.
Tình muộn màng, tình nào chẳng có trái tim non 
Người tình nào chẳng khác chi quả táo ngon 
Đợi chờ làn môi tươi cắn nửa 
đời sắt son lúc ta còn rất ngoan
Tình như bóng mát như là cơn gió 
Sớm giang hồ chìm sâu đánh đắm những con đò 
chìm sâu dưới đáy nước mơ hồ.
Người yêu hỡi người xa lìa tôi đi 
Hãy cứ xa lìa rồi trời còn hoang vắng mây ơ thờ 
để ta than van như côn trùng kia 
Ôi người yêu tình mình đã chết đêm qua 
Tình mặn mà tình là hòn nước đá đêm thu 
Dù tình chỉ còn giá băng của mùa tuyết rơi 
Người tình cạn khô tiếng nói 
nửa đời vẫn giữ ta vào đó thôi 
Vĩnh biệt nhé anh! 
Hãy quên đi
Cuộc tình như cơn gió lốc với những đắng cay
Từng ngày dài trôi đi mãi với bao nhớ thương
Kỷ niệm đẹp như khúc hát chỉ là nước mắt xót xa.
Hãy quên đi  
Giọt sầu trên môi với những cơn mơ đắm say
Và người tình nơi phương đó hỡi em có hay 
Chiều lạnh lùng nơi phố vắng
Âm thầm chiếc lá vẫn bay
Tình yêu sao thật mong manh.
Xin đừng nuối tiếc nhé em
Vòng tay mang nhiều hư hao
mộng mơ với những khát khao
Nào ai thấy nào ai biết 
những vết đau trong đáy tim
Lỡ yêu rồi sẽ mang muộn phiền trong cơn mê tóc rối.
Hãy quên đi
Cuộc tình như cơn gió lốc với những đắng cay
Từng ngày dài trôi đi mãi với bao nhớ thương
Kỷ niệm đẹp như khúc hát chỉ là nước mắt xót xa.