Tôi đứng giữa trời mà ca lên bài thương mến những ngày em với tôi
Ngày mưa nắng đổ
Với đồng khô mắt đỏ
Tình nghèo trong manh áo nâu thô sờn khuy cài
Chinh chiến đôi bờ hờn đâu dâng làm quen tay súng bỏ ngày em với tôi
Cài khuy áo trận.
Bốn vùng quen lửa đạn.
Tình nghèo trong hơi khói giao tranh đêm hành quân.
Rồi từng đêm mưa buốt đôi vai Pông-sô!! mơ hồ
Tình riêng thầm nhớ trong bơ vơ mà thương cho lứa đôi
Ngày đi thêm lẻ loi
Sầu đọng theo bước em và tôi.
Xin đứng giữa trời mà nghe bao tình thương xa khuất thuở nào em với tôi
Ngày mơ tháng mộng,
Giờ về đây gió lộng
Còn mình tôi riêng nhớ thương em bên trời cao.