Mùa Giáng Sinh xưa, anh hẹn anh (em) sẽ về.
Ngày đó Noel đêm hội sao trần thế.
Anh có nhớ không anh, em mặc màu áo xanh lam, xanh như liễu Đà Lạt.
Một chiều đông Giáng Sinh ngồi chờ Réveillon.
Anh kể tích xưa rằng: "Vào một đêm giá lạnh rợp Trời hào quang Thiên Thần,
và nơi hang Bé-Lem Thiên Chúa sinh trên máng cỏ là con Chúa Trời"
Ngày tháng trôi đi qua mau
"Mùa Sao Sáng" năm nào, giờ cũng Noel,
một mình em thẫn thờ quỳ bên hang đá nguyện cầu.
Một người chân mây gió được sớm gần nhau.
Tà áo năm xưa xanh màu thông Đà Lạt,
dành đến năm sau (khi/em) cùng anh dạo phố
để nhớ Giáng Sinh xưa.
Kỷ niệm ngày Chúa ra đời,
cho Em sống lại màu xanh ái ân.